Ai đã đến ngang đời ta cọc cạchVương vấn lưu mấy độ những nồng cay.Ta lem lấm, vì em m
Ai đã đến ngang đời ta cọc cạchVương vấn lưu mấy độ những nồng cay.Ta lem lấm, vì em mà gột sạch,Mấy nắng mưa nhàu nhĩ tấm thân này.Bỗng ai đó một ngày không về nữa.Những mộng mơ ta giữ lại cho mình,Nhành cỏ dại úa màu bên bậu cửa.Hiên nắng cuối chiều xao xác nỗi lặng thinh.Rồi ngoài đó rực hồng mùa hoa nởAi ngang qua buông kỉ niệm nhạt màu.Người thờ thẫn dưới tàn hoa rũ rượi,Bạc thếch lòng mình câu hứa đợi chờ nhau.Rồi ta hỏi những mùa qua sẽ cũ?Hoa gạo rơi ngợp đỏ mấy trời thương.Kẻ lại người qua, ngõ vắng lối vô thường.Tan phiên chợ khẽ khàng thân khách vãn.[Trần Phan Thanh]#trầnphanthanh #Thanhơi #chuyệncủaThanh -- source link
#trầnphanthanh#thanh ơi#thương#tự sự#kí ức#cô đơn#chia ly#chia tay#tan vỡ#nắng#đợi