Trời Sài Gòn trút nước. Đẫm gấu áo con con. Người đi sau, đi trước, Che
Trời Sài Gòn trút nước. Đẫm gấu áo con con. Người đi sau, đi trước, Che vội chạy mỏi mòn. Trời Sài Gòn đỏng đảnh, Mưa chẳng nặng mà lâu. Kẻ ngồi trong hiên sảnh. Nhìn mưa đổ, lắc đầu. Ngoài đường người hối hả. Phủ vạt áo nylon Che một mình chẳng đủ, Mưa tạt cả vào lòng. Trời Sài Gòn lạ lắm. Mưa, ngừng, lại chớm mưa. Kẻ lạ nào đi lạc, Giữa chen chúc đi bừa. [Trần Phan Thanh]—#trầnphanthanh #Thanhơi #chuyệncủaThanh -- source link
#trầnphanthanh#thanh ơi#đường#ướt#ngắm#buồn#đông đúc#cười