Trong một năm, sẽ có một khoảng thời gian tôi hoàn toàn đau đớn. Có những đêm không thể ngủ được vì
Trong một năm, sẽ có một khoảng thời gian tôi hoàn toàn đau đớn. Có những đêm không thể ngủ được vì đau đớn. Trong đầu chỉ có duy nhất một suy nghĩ buồn cười rằng rồi những điều này sẽ qua. Nó phải qua. .Thỉnh thoảng bạn tôi hay gọi điện thoại cho tôi, không cần bật camera, rồi hai người cứ vừa làm việc này việc nọ, vừa trò chuyện. Có khi tôi đang nấu ăn thì bạn tôi đang mở nhạc để tập thể dục buổi sáng. Khi tôi hì hụi lau nhà thì bạn tôi làm bài tập. Thỉnh thoảng sẽ hỏi váng lên ê GL. Plato đã từng nói câu này nghĩa là gì ấy nhỉ. Thỉnh thoảng, bạn tôi hay nhắc, GL. kể chuyện cho tao nghe đi. Nhưng tôi không biết kể chuyện gì. Mỗi ngày của tôi đều trôi qua như thế. Có khác chăng là buổi sáng hôm nay mây trên trời nhiều hơn hôm qua, đám mây như sóng biển. Cái hàng cây trên đường Lê Duẩn tự nhiên xuất hiện vài bông hoa. Tôi đi bộ lên tầng ba thay vì đi thang máy.Cuộc sống đơn điệu. Tôi kể cho bạn tôi nghe những thứ nhỏ bé ấy. Chẳng mang ý nghĩa gì. .Những năm tháng trước, chúng tôi hay đặt ra cho nhau những câu hỏi, luôn muốn tìm kiếm câu trả lời, thích tranh luận, nghĩ rằng câu chuyện của mình là quan trọng nhất. Rốt cuộc, những câu chuyện tưởng như quan trọng nhất ấy lại chẳng còn đọng lại dấu vết gì. Chỉ còn lại cảm giác của một mùi hương trên áo, cái cây mọc ngoài ban công, mùi kem dưỡng ẩm trong mùa đông, một bầu trời rất xanh nhìn từ đỉnh núi, mùi cà phê dừa cùng mùi thuốc lá, mùi nước và gió thổi lên từ mặt sông Sài Gòn.Vân vân. Cuối cùng, những thứ tưởng như chẳng có ý nghĩa gì nhất, lại là những thứ người ta nhớ nhất. .Bạn tôi nói, có ai nói với mày chuyện này chưa. Rằng giọng nói của mày, những khi kể chuyện tào lao, thì vô cùng ấm áp. .Nói đến đó thì bạn tôi cúp máy, chắc là cũng tự thấy mình sến sủa quá. .Chỉ còn lại tôi, tiếng máy lạnh chạy rầm rì. Mưa ngoài cửa sổ. Và trở lại sự trống rỗng này. Thế rồi ngày mai, tôi lại vẫn sẽ ngước mắt nhìn trời, xem mây hôm nay có khác mây hôm qua, coi mấy chùm bông vàng đã rộ hay chưa. Mình có nên đi bộ hay đi thang máy.Không có nhu cầu nào khác, kể cả việc lấp đầy khoảng không trống rỗng này..Tôi ấy mà, những ngày chỉ là một chiếc vỏ trống rỗng. -- source link