Có một mùa gọi là mùa sen nở,Ai bâng khuân cứ ngỡ phải lòng nhau.Có một nơi niềm vui chẳng nhạt màu,
Có một mùa gọi là mùa sen nở,Ai bâng khuân cứ ngỡ phải lòng nhau.Có một nơi niềm vui chẳng nhạt màu,Ai từng nói: đó là miền kí ức.Có một ta sống giữa trời hư thực,Nhớ lại quên những đoạn cuộc đời ai.Có mênh mông những lối bước miệt mài,Đâu đó thấy bóng một người lủi thủi.Có một lần ta để quên tên tuổi,Kẻ vô danh lạc giữa lối thời gian.Có bàn tay ai đó đã dịu dàng,Níu ta lại nhìn chính ta bối rối.Có nhiều đêm, giấc mộng nào sốc nổi,Đánh thức ta hốt hoảng giữa thời không.Tỉnh cơn mơ thấy trống vắng trong lòng.Ồ ra vậy, chỉ là mơ đó vậy.[Trần Phan Thanh]#trầnphanthanh #Thanhơi #chuyệncủaThanh -- source link
#trầnphanthanh#thanh ơi#buồn#kí ức